1. Khái niệm, phương pháp tính

Chỉ số giá tiêu dùng (CPI) là chỉ tiêu tương đối (tính bằng %) phản ánh xu hướng và mức độ biến động giá chung theo thời gian của các loại hàng hoá và dịch vụ tiêu dùng hàng ngày của người dân.

Danh mục hàng hoá và dịch vụ đại diện phục vụ tính CPI gồm các mặt hàng và dịch vụ chủ yếu, đại diện cho tiêu dùng của dân cư trong một giai đoạn nhất định.

Quyền số tính CPI là tỷ trọng chi tiêu cho các nhóm hàng hoá và dịch vụ trong tổng chi tiêu của dân cư của năm được chọn làm gốc so sánh.

Công thức tính

CPI được tính theo công thức Laspeyres bình quân nhân gia quyền có dạng tổng quát như sau:

Trong đó:

: CPI kỳ báo cáo (t) so với kỳ gốc cố định (0);

: Tương ứng là giá tiêu dùng kỳ báo cáo (t) và kỳ gốc cố định (0);

Quyền số kỳ gốc cố định (0);

: Chi tiêu dùng ở kỳ gốc cố định (0);

n : Số lượng mặt hàng.

Phương pháp tính 

CPI được tính từ kết quả điều tra giá tiêu dùng của từng tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương. CPI được tính bằng phương pháp bình quân nhân gia quyền giữa mức biến động giá của các nhóm mặt hàng với quyền số tương ứng.

CPI của các tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương được tính bằng phương pháp bình quân nhân gia quyền giữa CPI của mỗi nhóm hàng hóa và dịch vụ tiêu dùng được chọn điều tra với quyền số tương ứng.

2. Phân tổ chủ yếu

– Phân loại tiêu dùng theo mục đích của hộ gia đình Việt Nam (VCOICOP);

– Thành thị/nông thôn.

3. Kỳ công bố: Tháng, quý, năm.

4. Nguồn số liệu

– Điều tra giá tiêu dùng (CPI);

– Khảo sát mức sống dân cư Việt Nam.

5. Cơ quan chịu trách nhiệm thu thập, tổng hợp: Cục Thống kê.